
The twins (Song sinh)
Tôi và chị chỉ khác nhau mỗi mái tóc, chẳng qua là tóc tôi ngắn hơn, nhưng dù vậy thì mọi người vẫn khó để có thể phân biệt được hai chị em.
Năm tôi lên 13, trong một lần đi chơi cùng gia đình thì chị đã mất tích một cách bí ẩn. Mặc cho gia đình cùng cảnh sát có tìm kiếm cách mấy cũng chẳng thể tìm được chút tin tức nào từ chị.
“Con có buồn khi vắng chị không ?”, mẹ hỏi tôi.
Cũng đã hơn 1 năm kể từ khi chuyện đó xảy ra, không một đầu mối hay dấu vết nào để có thể tìm được lý do tại sao, hay ai đã bắt cóc chị, hay chị đã bỏ nhà ra đi, hay chị đang ở một nơi nào đó; lạnh lẽo, cô độc, mòn mỏi chờ đợi có người đến để đưa về.
“Không, con cũng quen rồi. Với lại chị lúc nào cũng ở bên con mà”. Tôi đáp lại trong khi mắt dán chặt vào màn hình điện thoại. Hôm nay có đợt sale của nhãn hàng mà tôi yêu thích, nên, chẳng có lý do gì mà tôi lại để tâm đến những chuyện khác.
Có lẽ tôi đã không để ý thấy mắt mẹ tôi hơi ướt, nhưng thôi dù sao chuyện cũng qua lâu rồi, có gì đâu mà phải buồn. Tôi săn sale đã.
Tóc tôi bây giờ đã dài hơn, nếu chị còn ở đây thì chắc chẳng ai có thể phân biệt nổi hai chị em, kể cả đó có là ba mẹ tôi đi chăng nữa. Dù sao thì, bây giờ cũng chỉ còn lại mỗi mình tôi nên chuyện phân biệt đó cũng chẳng còn đáng lo nữa.
Tôi nhanh tay bấm nút mua hàng, chợt thấy ngứa ngứa ở cổ.
“Phải như lúc đó cẩn thận hơn thì đã không bị vết sẹo này rồi. Biết vậy mình kêu chị cắt móng tay trước khi đi chơi.”